Về phố biển

Cà phê sáng nghe rì rào sóng biển
Nắng chưa lên, trắng xóa phía chân trời
Thuyền xa tít độc hành ngược gió
Thèm một nỗi buồn bất chợt mưa rơi

Chỉ có một người để giận hay dỗi hờn
Chỉ có một người để yêu và để quên
Khúc ca buồn như cuộc tình sắp mất
Khúc quanh vừa lướt vội xe tang

Mười giờ kém, tin hồng vẫn bặt
Biển mênh mông sóng vẫn xô bờ
Đâu ai muốn biển ầm ào sóng dữ
Chỉ thích dịu dàng từng đợt sóng trẻ thơ

Đã lâu lắm không về phố biển
Vị mặn trên môi ẩm ướt một thời
Vẫn biết niềm riêng đâu dễ dàng chia sẽ
Xin gửi tình theo gió biển xa khơi…

Sĩ Huỳnh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *