Niềm vui lẩn khuất

Anh đâu nghĩ sẽ cùng em chung lối
Đâu muốn xuân thì hiu hắt heo may
Vì tình yêu từ trong nguồn cội
Là tự hiến dâng! Như định số an bày
Dù bàn chân em đi trước tháng năm dài
Dù bàn tay anh suốt đời mong manh thế
Anh vẫn có niềm tin nhiều hơn chuyện kể
Vì lòng Chúa xót thương tha cho kẻ tội đồ
Anh bãi bồi từ ngàn lớp sóng xô
Em mầm xanh vươn mình rạo rực
Khi ta có tình yêu thương duy nhất
Dẫu chẳng dám mơ vẫn chung một lối về
Chiều mưa buồn ngang chốn đam mê
Em ở đâu – niềm vui anh lẩn khuất
Và nỗi nhớ cũng vuốt ve lồng ngực
Em có hẹn hò, thứ sáu chiều mưa?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *