Mùa hạ buồn như khúc biệt ly

Sáng mùa hè nắng chừng dịu mát
Đường Hàng tre nhiều nhà trệt không lầu
Mấy ngõ hẻm vòng quanh lẩn khuất
Khúc ngã ba đường dẫn lối về đâu?
Tôi đi bộ trở về, thờ thẩn mắt sâu
Vì đêm rồi ngủ không đủ giấc
Ba giờ sáng còn lò mò Facebook
Kỷ niệm tràn về…ôi thôi nhắc làm chi…
Mùa hạ buồn như khúc biệt ly
Có những đêm mưa hồn tan theo gió thốc
Mưa ru mãi tiếng xưa mùa cô độc
Căn gác đợi chờ ảo ảnh tàn đêm
Trong lạc loài, nỗi nhớ dịu êm
Mái nhà xưa và dáng ngồi của mẹ
Miệng nhai trầu thắm một màu son đỏ
Mắt dõi ra sân đợi bóng các con về
Mưa ru hoài kỷ niệm một vùng quê
Chiều tối nhanh, mẹ vẫn còn mong ngóng
Những đứa con xa… Những ngày mưa lắng đọng
Chút thâm tình
Là chuyện của ngày xưa
Giờ mẹ nằm, đâu biết nữa, cơn mưa
Ánh mắt dại khờ
Chắc buồn
Không muốn nói
Chẳng than van mỗi lần thấy đói
Con chẳng biết làm gì mỗi lúc mẹ rên
Xót xa lòng
Mẹ húng hắng trong đêm
Ôi mẹ yêu
Tuổi cửu tuần
Yêu quá!
Tôi bước đi như sâu vào bến lạ
Bóng dừa nghiêng, con nước dâng đầy
Thấp thoáng thuyền về từ nẽo chân mây
Lục bình trôi, chiều tàn trên bến vắng
Dòng sông trôi phù sa trĩu nặng
Tháng tháng năm năm có bên lỡ bên bồi?
Đường về Ba tri vắng vẻ, xa xôi
Em gái tôi hơn nửa đời bám đất
Cả tuổi thanh xuân nằm gai nếm mật
Trọn một năm chỉ thăm mẹ được đôi ngày
Hết mong rồi
Cuộc sống khó đổi thay
Chỉ biết cầu mong cho em nhiều hạnh phúc
Đường Ba tri nắng tàn, mây thấp
Em cũng đừng buồn nhiều khi nhớ mẹ trong mưa
Tôi lạc vào khu Phước thạnh ngày xưa
Đứa em út gầy gò còm cõi
Tôi nhớ em ít cười ít nói
Thương em sinh ra trong cảnh đói nghèo
Cha mẹ già, vườn ruộng nhỏ hắt hiu
Các chị các anh đi làm không đủ sống
Đùm bọc nhau qua năm dài tháng rộng
Lại dắt dìu nhau trở lại thị thành
Em lớn khôn dần, thay mẹ bán buôn
Trời chưa sáng đã đạp xe ra chợ
Lấy bánh mì, về Giồng trôm, Chợ giữa
Mắt bệnh quáng gà
Có bữa té bờ đê
Quần áo đẫm bùn sình
Bánh mì rơi vãi khắp nơi
Từ hôm đó mẹ không cho đi bán nữa
Giờ em đã tuổi năm mươi có lẻ
Nơi xứ người cày việc đến mòn lưng
Cũng giống như cha mẹ ngày nào buôn gánh bán bưng
Em gởi hết tiền về
Biết bao năm trời nuôi mẹ
Tạ ơn Chúa
Tuổi heo may em vẫn còn sức trẻ
Trọn đời này em đã đền đáp nghĩa ơn
Mùa hạ buồn quay quắt
Kỷ niệm tràn về
Vội vã
Van lơn
Em gái tôi vẫn ngày đêm chăm sóc mẹ
Cáng đáng việc nhà không hề than thở
Năm tháng qua đi, sức khỏe bào mòn
Nhớ xưa lấy chồng nghèo
Buôn bán nuôi con
Mấy quả chuối nướng thôi bán hoài không hết
Dột nát mái tranh đêm mưa buồn muốn khóc
Có bữa ôm con: “Nhà hết gạo rồi!”
Ghé nhà chị hỏi vay mà không nói nên lời
Chị hỏi: “Gì đó em”
Em nghẹn ngào khóc ngất
Đời em nghèo, khổ đau chồng chất
Gắng gượng sống đến bây giờ
Nghe cháu ngoại gọi:
“Bà ơi!”
Kỷ niệm ngọt ngào như sóng gọi biển khơi
Như em trai tôi đang neo thuyền rời bến
Tuổi mười tám sức trai cuồn cuộn
Mảnh vườn quê em chăm bón một mình
Mỗi tuần về rộn rã nhà tranh
Mồ hôi tuôn cho ngọt ngào cây trái
Em lấy vợ rồi
Mẹ thêm nàng dâu hiếu thảo
Trong gian khó nhọc nhằn vẫn kính mẹ thương cha
Nghe từ đâu vọng về:
“Lòng mẹ bao la…”
Nước mắt rơi như chưa bao giờ được khóc
Còn nữa, chị em tôi
Trãi qua những tháng năm dài khó nhọc
Ai cũng cố chăm lo cho mẹ buổi xế chiều
Mẹ chưa bao giờ phải sống cảnh cô liêu
Luôn được Thánh Maria chúc phúc
Tạ ơn Chúa
Con vừa thôi khóc
Mùa hạ buồn quay quắt
Mưa bay…
(12/6/2019)

Sĩ Huỳnh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *