Góc cô đơn

Ai cũng hiểu chỉ riêng mình không hiểu
Vì sao mưa hay thấm lạnh nỗi buồn
Sao nỗi nhớ cứ luôn thừa, không thiếu
Sao có những lời hứa vẫn hay suông

Chiều lâm râm dong xe mấy ngã
Khúc rẽ nhiều, lạc lối, quên ngang
Như Từ Thức về trong xa lạ
Ngẩn ngơ nhìn cổ máy thời gian

Kìa phố đông người xe xuôi ngược
Trôi theo dòng lẩn khuất ưu tư
Có phải lâu rồi ta quên sánh bước
Như loài người đã quên viết tình thư

Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu
Làm thế nào để định nghĩa yêu thương
Đâu khó nhận ra những điều kỳ diệu
Chúa đã ban sau thánh lễ giáo đường

Trời dứt mưa, hoàng hôn nhoà nhạt
Góc cô đơn đợi phố tan tầm
Có phải chăng, ai rồi cũng khác
Chỉ riêng mình lắng đọng mãi dư âm…

SĨ HUỲNH

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *