Anh đợi mãi những chiều mưa rét lạnh
Nghe cõi lòng hiu quạnh với không gian
Xa lắm rồi từ những buổi lang thang
Còn chăng đó , mớ tro tàn dĩ vãng
Em đã đến với khung trời quên lãng
Khói sương mờ trên triền mắt hoang vu
Nửa giấc liêu trai kiếp sống ngục tù
Vươn lên mãi những lời ca thánh thiện
Ngày đã tắt với niềm tin đối diện
Đêm vẫn tàn trong khắc khoải xanh xao
Từng dòng thơ ôm kỷ niệm ngọt ngào
Nhung nhớ quá nụ hôn còn nuối tiếc
Đâu biên giới đâu môi cười mắt biếc
Cho hẹn hò dần tan giữa cơn mưa
Xa cách rồi tuy không tiễn không đưa
Và tất cả từ đây là ảo mộng!
SĨ HUỲNH
Em về chưa?

Em về chưa, phố đêm náo nhiệt Có thoảng nghe…